PHÁN QUAN CUỘC ĐỜI

Vào khoảng thời gian cuối 2020, khoảng thời gian mà theo Numerology là thời điểm mình chạm đỉnh cao đầu tiên của cuộc đời, với con số 5 chủ đạo, đại loại mang ý nghĩa “vấn đề thay đổi nhận thức, sẽ xảy ra những việc rất lớn để bạn mở mắt, nhìn ra được, thấu suốt được, thay đổi tầng nhận thức của bạn lên một tầng cao hơn”.

Một số sự kiện không vui xảy ra kèm theo một số bài học cơ bản về con người. Sau khoảng thời gian ấy, mình học được cách biết ơn để bước từ vùng tối sang vùng sáng, đương nhiên là với sự hỗ trợ của rất nhiều người thân và bạn bè xung quanh.

Ngẫm lại thời điểm những ngày đầu tiên của sự việc, mình như bị sốc nặng và trầm cảm nhẹ, mình không nói chuyện được với ai trong khoảng 1 tuần đầu, bên ngoài mọi thứ vẫn ổn, vẫn đi làm bình thường, chỉ là ít nói hơn nhưng bên trong mình như có một cơn thịnh nộ cuồng xoáy khiến mình chết đứng không thể mở lời ra được.

Suy nghĩ không cất thành lời chất chứa trong lòng cũng như rác thải vậy, lòng mình khoảng thời gian đó là một bể rác khổng lồ, và sau đó thì sinh bệnh.

Kỳ lạ rằng, khi đó người mình tìm đến đầu tiên lại là một người bạn không thường xuyên liên lạc, nhưng là một người khiến mình cảm thấy rất dễ chịu. Đây là cảm giác này mình cảm nhận ở rất ít người. Đó là cảm giác như khi bạn bước vào một khu rừng rậm mát mẻ, việc của bạn là chỉ cần nhắm mắt hít thở và nghe tiếng chim muông.

À! Thì ra vì lúc đó mình cần nhất là việc hít thở. Mình nhắn cho bạn “Mình không ổn” và cả câu chuyện. Khi mình và bạn gặp nhau, bạn không “hỏi xoáy đáp xoay” vào chuyện đã diễn ra. Đơn giản như bao cô bạn hẹn nhau đi chơi, bạn bảo hãy mặc đẹp vào rồi cùng đi ăn ngon nhé.

Tụi mình ăn tối, bạn không uống được rượu nên chỉ dùng món thôi. Hôm ấy, chúng mình cứ thế ngồi nói về giấc mơ, cứ giấc mơ này nối tiếp giấc mơ khác và ngồi tính xem cần bao nhiêu tiền để thực hiện điều ấy.

Dù những câu chuyện thật viễn vông với rất nhiều số 0 ở phía sau nhưng thưởng thức những món ngon và kể về những mong ước, mình cảm thấy những tia nắng ấm lấp ló trong mùa mưa ảm đạm dài bất tận.

Bây giờ nghĩ lại, đó cũng là một bài học từ cuộc sống. Thông qua đó, mình biết nhìn nhận mọi việc khách quan và thận trọng hơn.

Ngày trước, mình hay đánh giá các sự việc và con người một cách chủ quan và đầy cảm tính. Đến khi mình trở thành nhân vật chính của những câu chuyện, mình mới hiểu nỗi lòng người đang trải qua biến cố. Thật dễ dàng để buông lời nhận định khi đứng ngoài vòng xoáy.

Nếu một người đang đau khổ tìm đến bạn, đưa ra một lời khuyên vô thưởng vô phạt, thốt ra những phán quyết vô căn cứ không phải là điều tốt nhất với người cần được an ủi. Khi người đó đang trong trạng thái vạn tiễn xuyên tim thì phê phán hay nhận xét thật ra cũng chỉ đâm vài mũi tên nữa vào tâm hồn họ mà thôi.

Mình học được ở bạn sự bình thản lắng nghe, không phán xét, không hùa vào, không tham vấn. Chỉ đơn giản là trong cơn bão đời, mình cần tìm nơi bình yên, thì bạn cho mình nơi nương náu.

Tâm lý của con người là luôn muốn mình trở nên quan trọng, dù là trong câu chuyện của người khác. Do đó, khi tiếp nhận một thông tin sự kiện, chúng ta hay có xu hướng áp dụng những kinh nghiệm hay suy nghẫm của mình lên câu chuyện của người khác.

Tuy nhiên, hoàn cảnh sống, nguyên nhân kết quả dẫn đến sự việc mà mỗi người trải qua đều không giống nhau. Đôi lúc, việc áp dụng kinh nghiệm suy xét tư hữu của cá nhân lên người khác là một điều chưa hẳn xuất phát từ lòng tốt hay thiện lương. Đa phần đó chỉ là hành động “tát nước theo mưa” làm cho mọi thứ đang xáo trộn trở nên bi thảm hơn.

Đừng vội nhanh chóng đội cái mũ phán quan lên và cho mình cái quyền phán xét về hoàn cảnh của người khác trong khi còn chưa đủ kiên nhẫn ngồi cạnh bên lắng nghe câu chuyện của họ.

Cái mũ phán quan đó, có lẽ sử dụng tốt nhất là để suy đi xét lại chính bản thân mình trước mỗi hành động định thực hiện.

Joy Vo

Tháng 01, 2022